Gãy xương xảy ra qua cơ chế gián tiếp và trực tiếp, trong cả hai cơ chế đều do khi lực tác động vượt quá khả năng chịu đựng của xương. Đá bóng không va chạm nhưng vẫn gãy xương là do cơ chế gián tiếp

• Khi cơ thể di chuyển nhanh và thay đổi hướng đột ngột, chân làm trụ có thể bị kẹt trên mặt sân (thường do đinh giày bám chặt). Lúc này, lực vặn xoắn sẽ truyền từ bàn chân lên cẳng chân, tạo áp lực lớn lên cả xương chày và xương mác.
• Gãy xương kiểu này thường là gãy xoắn, một xương gãy cao xương còn lại gãy thấp.

• Nếu chân tiếp đất sai tư thế, đặc biệt trong động tác nhảy hoặc đáp đất, lực truyền lên cẳng chân có thể không được phân bố đều. Phần xương chày (chịu 85-90% trọng lực cơ thể) có thể bị uốn cong quá mức, gây gãy.
• Khi xương chày gãy, do tác động của gia tốc làm xương mác gãy đồng thời, có thể gãy cùng vị trí gãy xương chày.

• Trong thể thao cường độ cao, việc luyện tập hoặc thi đấu liên tục có thể gây ra các vi tổn thương ở xương, dẫn đến gãy mỏi.
• Nếu không được phát hiện sớm, gãy mỏi có thể tiến triển thành gãy hoàn toàn dưới một lực không quá mạnh, ví dụ như khi chạy nước rút hoặc bật nhảy.

• Nếu vận động viên có mật độ xương giảm, khả năng chịu lực của xương giảm đáng kể. Một lực tác động thông thường như tăng tốc đột ngột hoặc bật nhảy cũng có thể gây gãy xương

